Nhớ em không?

Chỉ là một đêm em nhớ anh! Nhớ anh dù biết không nên như vậy, nhớ anh dù nghĩ có lẽ anh quên em rồi. Cho em nhớ anh đêm nay thôi. Anh đã từng nói cứ nhìn thấy em là sẽ không kiềm lòng được, chỉ muốn ôm em thôi. Và rồi em cứ lướt qua trước mặt anh như cố trêu tức vậy. Vốn dĩ là em muốn nhìn thấy anh, đôi khi chỉ từ sau lưng thôi. Thật lòng xin lỗi khi việc nhìn thấy em làm anh phiền lòng. Thỉnh thoảng em tháo kính để không thể nhìn thấy anh. Mỗi lần như vậy em luôn tự nhủ "mắt không thấy, tim không đau". Cuộc sống đôi khi buồn cười như vậy đấy, gặp gỡ để chia xa. Xin lỗi vì em đã sai rồi, xin lỗi vì khiến anh tổn thương. Dù biết anh sẽ nói rằng anh không sao. Nghĩ về anh là lại nhớ những chiếc ôm, những chiếc hôn, nhớ ghê gớm. Thật điên rồ. Nếu có thể, em muốn điên rồ thêm nhiều lần nữa. Em sẽ không hối tiếc về những gì đã làm, sẽ được sống đúng cảm xúc của chính em, không cần lo sợ khiến anh phải buồn. Tiếc là không thể! Em không thể bên anh nhiều hơn, không thể cùng anh có m...