Lảm nhảm đêm khuya 4
Mưa...
Thì sao chứ? Chỉ là mưa thôi mà!
Thì buồn càng thêm buồn.
Tại sao mưa lại buồn?
Tôi đang ghét bản thân tôi lắm! Rất ghét! Đáng ghét mà!
Thử nói xem rồi mọi chuyện sẽ ra sao? Tôi muốn biến mất!
Tôi đang nghĩ về quá khứ, về những câu chuyện đã cũ. Hoài niệm!
Tôi đang nghĩ về con người tôi trước kia.
Tôi nghĩ về những sai lầm mà mình mắc phải, về những tổn thương đau đớn mà tôi gây ra cho người khác...
Hoá ra tôi tàn nhẫn đến vậy, hoá ra tôi đã rất vô tình!
Hoặc là không!
Tôi tỏ ra tàn nhẫn, tỏ ra vô tình! Là giả vờ tàn nhẫn, già vờ vô tình!
Hoặc là không!
Ở giờ phút này, tại một thời điểm nào đó trong quá khứ, tôi đang ôm điện thoại và nói chuyện với ai đó!
Thực ra, đã có lúc, tôi nhớ, tôi đã định gọi điện, tôi đã định nói rằng nhớ lắm, nhưng lại thôi! Vì sao à? Vì tôi biết người ta cũng nhớ tôi, người ta cũng không dám gọi giống tôi hoặc là người ta quên tôi rồi!
Tôi đã từng nhắn tin cho một người, một người trong quá khứ, tôi nói rằng tôi nhớ, tôi hỏi người ta
- Nhớ có phải là yêu không?
- Không, nhớ là nhớ, yêu là yêu!
Đúng rồi, yêu là nhớ nhưng nhớ chắc gì đã là yêu!
Buồn cười nhở!
Mục đích của những dòng chữ này không phải để nói về nhớ mà là về mưa!
Mưa nhớ !
...
Chỗ anh mưa rồi à?
Chỗ em thì chưa!
Anh quên em rồi à?
Còn em thì chưa!
Thì sao chứ? Chỉ là mưa thôi mà!
Thì buồn càng thêm buồn.
Tại sao mưa lại buồn?
Tôi đang ghét bản thân tôi lắm! Rất ghét! Đáng ghét mà!
Thử nói xem rồi mọi chuyện sẽ ra sao? Tôi muốn biến mất!
Tôi đang nghĩ về quá khứ, về những câu chuyện đã cũ. Hoài niệm!
Tôi đang nghĩ về con người tôi trước kia.
Tôi nghĩ về những sai lầm mà mình mắc phải, về những tổn thương đau đớn mà tôi gây ra cho người khác...
Hoá ra tôi tàn nhẫn đến vậy, hoá ra tôi đã rất vô tình!
Hoặc là không!
Tôi tỏ ra tàn nhẫn, tỏ ra vô tình! Là giả vờ tàn nhẫn, già vờ vô tình!
Hoặc là không!
Ở giờ phút này, tại một thời điểm nào đó trong quá khứ, tôi đang ôm điện thoại và nói chuyện với ai đó!
Thực ra, đã có lúc, tôi nhớ, tôi đã định gọi điện, tôi đã định nói rằng nhớ lắm, nhưng lại thôi! Vì sao à? Vì tôi biết người ta cũng nhớ tôi, người ta cũng không dám gọi giống tôi hoặc là người ta quên tôi rồi!
Tôi đã từng nhắn tin cho một người, một người trong quá khứ, tôi nói rằng tôi nhớ, tôi hỏi người ta
- Nhớ có phải là yêu không?
- Không, nhớ là nhớ, yêu là yêu!
Đúng rồi, yêu là nhớ nhưng nhớ chắc gì đã là yêu!
Buồn cười nhở!
Mục đích của những dòng chữ này không phải để nói về nhớ mà là về mưa!
Mưa nhớ !
...
Chỗ anh mưa rồi à?
Chỗ em thì chưa!
Anh quên em rồi à?
Còn em thì chưa!
Nhận xét
Đăng nhận xét