Đêm
00h40'
Cuối cùng thì cũng làm xong bài, sớm hơn dự định đấy chứ. Xuất sắc =))
Kiểu sáng nay đi học, mấy bạn hỏi cậu làm bài chưa, làm đến câu mấy rồi, mình bảo tớ chưa làm gì cả mà các bạn cứ tròn mắt ngạc nhiên, chưa làm gì sao xong để mai nộp được. Hihihi. Xong rồi, quá đơn giản, mình là ai cơ chứ, chuyện nhỏ. Kiểu mình thấy các bạn ý chật vật làm, mang bài đến hỏi nhau loạn xạ rất ư hoang mang, cơ mà cuối cùng thì cũng xong rồi. Suốt từ 2 rưỡi chiều đến bây giờ, quá giỏi!
Không thể chấp nhận được, sau 1 tuần ăn trưa ở nhà bà, mình tăng 1 cân rồi, vì bị bà bắt ăn cơm ấy, chết mất!!!
Mình đang nhớ lại cảm giác của tối hôm qua. Thực sự hôm qua mình rất thất vọng vì bản thân, quá quá là thất vọng, lúc ý mình ghét bản thân mình lắm. Mình thấy mình rất xấu xí (cả về nghĩa đến lẫn nghĩa bóng). Mình tham lam và ích kỷ. Cái cảm giác ngày hôm qua rất giống cái cảm giác của một năm trước, lúc đó mình cũng thảm thương và tội nghiệp như thế. Ừ, là không ai hiểu, không ai biết, không ai quan tâm. Có nhiều chuyện chỉ cần nhớ đến thôi đã khiến con người ta bật khóc. Có sự sợ hãi, mình chỉ toàn vượt qua nỗi sợ hãi một mình, nên mình rất sợ cảm giác đó lặp lại.
--------
Em biết, khi một mình, em chưa bao giờ là ổn. Nhưng em đã giả vờ được, em đã khiến mọi người nghĩ em thật giỏi, em đã khiến mọi người thấy em rất mạnh mẽ. Đúng rồi, em có thể vượt qua mọi thứ một mình. Nhưng em không muốn một mình gánh đỡ cả bầu trời này, một mình rất sợ!
Em có thể vượt qua nỗi lo sợ này một mình không? Hay là em cần có anh?
Em đừng một mình nữa.
Trả lờiXóaEm không cần phải chịu đựng tất cả mọi thứ một mình. Đừng như vậy. Luôn có những người ở đằng sau em, sẵn sàng cùng em chiến đấu cùng nỗi sợ của em mà! :)
Trả lờiXóa