Em là cô bé ấy
Cái thời hoa mộng ấy...
Em đã thật thà mà trao hết lòng mình cho ai đó và nghĩ rằng tình yêu tuyệt vời biết bao. Em từng nghĩ chỉ cần cả hai người yêu nhau chân thành là đủ, em từng nghĩ ai đó đã thật lòng yêu em.
Khi một cô bé 17 tuổi ôm thất bại mà chưa tìm ra cách nào đứng lên, tình yêu đối với nó như một thứ gì đó kì diệu lắm.Đó là cảm giác được ai đó quan tâm che chở, là như có được cả thế giới. Giống như bản thân trở nên thật bé nhỏ chỉ nằm trọn trong vòng tay ấm áp của một người. Sẽ có người bên em khi buồn an ủi và cùng em vượt qua nỗi buồn đó, dạy cho em nhiều điều về cuộc sống rộng lớn ngoài kia. Em cùng người đó nắm tay nhau đi qua các con đường, có cho nhau nhiều kỷ niệm. Trái tim ngây ngô ngày ấy đã ngốc nghếch tin vào tình yêu đó, khờ dại mà nghĩ đến một kết thúc thật tốt đẹp. Một tình yêu nồng nhiệt, ngọt ngào và lãng mạn... Rồi em nhận ra, cuộc sống không giống như những gì mình đã tưởng tượng. Có nhiều thứ không phải cứ mong muốn là sẽ có được, ta chẳng thế giữ cho một cây nến mãi mãi không bao giờ tắt, cũng như chẳng thể mãi mãi giữ trái tim của một người không thuộc về mình. Sự thờ ơ, vô tâm, những lần cãi vã, sự tức giận, ấm ức, những giọt nước mắt... Trong tình yêu, nỗi đau đầu tiên là vết thương sâu nhất, khó lành nhất... Là vì ai đó không thuộc về mình, là vì ta chỉ ngang qua nhau nên không thể chung đường. Vốn dĩ ta chẳng trách được ai đúng ai sai, khi sau cùng, nhìn lại những gì đã trải qua, ta luôn thầm cảm ơn ai đó, rất nhiều!
Khi một cô bé 17 tuổi ôm thất bại mà chưa tìm ra cách nào đứng lên, tình yêu đối với nó như một thứ gì đó kì diệu lắm.Đó là cảm giác được ai đó quan tâm che chở, là như có được cả thế giới. Giống như bản thân trở nên thật bé nhỏ chỉ nằm trọn trong vòng tay ấm áp của một người. Sẽ có người bên em khi buồn an ủi và cùng em vượt qua nỗi buồn đó, dạy cho em nhiều điều về cuộc sống rộng lớn ngoài kia. Em cùng người đó nắm tay nhau đi qua các con đường, có cho nhau nhiều kỷ niệm. Trái tim ngây ngô ngày ấy đã ngốc nghếch tin vào tình yêu đó, khờ dại mà nghĩ đến một kết thúc thật tốt đẹp. Một tình yêu nồng nhiệt, ngọt ngào và lãng mạn... Rồi em nhận ra, cuộc sống không giống như những gì mình đã tưởng tượng. Có nhiều thứ không phải cứ mong muốn là sẽ có được, ta chẳng thế giữ cho một cây nến mãi mãi không bao giờ tắt, cũng như chẳng thể mãi mãi giữ trái tim của một người không thuộc về mình. Sự thờ ơ, vô tâm, những lần cãi vã, sự tức giận, ấm ức, những giọt nước mắt... Trong tình yêu, nỗi đau đầu tiên là vết thương sâu nhất, khó lành nhất... Là vì ai đó không thuộc về mình, là vì ta chỉ ngang qua nhau nên không thể chung đường. Vốn dĩ ta chẳng trách được ai đúng ai sai, khi sau cùng, nhìn lại những gì đã trải qua, ta luôn thầm cảm ơn ai đó, rất nhiều!
Trong ký ức về tình yêu, cô gái 17 tuổi đó đã cứ thế mà lớn lên...
Đã không còn cái thời hoa mộng ấy...
Cô gái 19 tuổi hôm nay khao khát một tình yêu nồng nhiệt như ngày nào...
Thời gian làm cô gái ấy không còn có được cảm giác về tình yêu như trước. Không còn ngọt ngào, không còn dịu dàng ttrong tình yêu... Đâu đó người ta thấy một cô gái thờ ơ với mọi thứ, tình yêu là cái gì đó có cũng được không có cũng chẳng sao. Rõ ràng cũng là yêu nhưng lại không phải cảm giác đó. Nhạt nhòa lắm! Đó không phải là điều em mong muốn, đó không phải là tình yêu mà em ao ước có được. Em không muốn yêu như thế. Thà rằng, sau cùng là nỗi đau, là chia ly nhưng trong suốt cả hành trình yêu đó ta hết mình, hài lòng và không hối hận còn hơn có một cái kết tốt đẹp với tình yêu không cảm xúc. Không còn thơ dại, cô bé đó đã có những ước vọng, những tiêu chuẩn của riêng mình. Khó tính, khó ưa, khó yêu chiều hơn, khắt khe hơn trong tình yêu của chính mình.
Đôi khi em ghét bản thân em lắm...Vì em tham lam quá. Em cần một cô gái trưởng thành nhưng lại vẫn giữ được cảm giác như thuở ngây ngô. Em đưa ra quá nhiều chuẩn mực, quy tắc trong tình yêu. Em kì vọng vào người đang yêu em nhiều quá để rồi có những lúc không biết trân trọng những gì mình đang có...
19 tuổi - có mạnh mẽ nhưng cần mềm dịu, có cảm xúc nhưng không được yếu đuối, có lớn nhưng phải đủ trưởng thành
Cô bé ấy phải lớn lên thôi!
Nhận xét
Đăng nhận xét