Trống

Tớ thấy trống rỗng!
Nhiều lúc tớ muốn thế giới thu bé lại, chỉ có tớ và những người tớ yêu thương thôi. Những con người đáng ghét sẽ biến mất. Không còn ai làm tớ buồn bã, suy nghĩ, lo âu phiền muội nữa.
Tớ sẽ sống vô tư là chính tớ. Tớ được yêu thương. Những người tớ yêu thương - những người yêu thương tớ sẽ không bao giờ để tớ phải buồn, họ sẽ luôn chăm sóc quan tâm yêu thương tớ. Chúng tớ sẽ cũng nhau làm tất cả những điều mình thích mà không phải đắn đo gì. Cùng nhau cười thỏa thích, cũng nhau sống trọn vẹn cuộc đời tươi đẹp.
Nhưng mọi chuyện chẳng tươi đẹp như thế...
Chúng ta không có quyền lựa chọn số phận của mình, không thể xoay chuyển được thời gian, không đoán trước được tương lai. Vậy nên mới tồn tại nỗi sợ hãi.
Tớ đang sợ!
Không ai biết nỗi sợ hãi trong tớ, vậy nên chẳng có ai an ủi chẳng ai bên cạnh giúp tớ bớt sợ cả. Tớ muốn mình dũng cảm, nhưng nỗi sợ hãi xâm chiếm suy nghĩ của tớ. Tớ buồn vì thấy mình chỉ có một mình, một mình trong trận chiến khốc liệt này. Không có phép màu nào cả, tớ sợ bản thân sẽ gục ngã.
Rồi tớ cứ phải tự an ủi động viên chính mình. Thực sự tớ muốn chạy trốn. Tớ muốn đến một nơi thật xa, nơi không ai biết tớ là ai, tớ sẽ thoải mái sống tự do làm những điều từ trước đến giờ chưa dám làm. Tớ sẽ thật nổi loạn, phá phách và khác biệt, đó là một phần con người tớ.
Thật điên...

Nhận xét

Đọc thêm về tớ

Thư gửi cầu vồng

Chào hè 2025