Bài thơ tình số 5
Đêm tĩnh lặng, đêm chơi vơi
Gọi tiếng "Anh ơi" trong hư không phảng phất
Đêm không anh là đêm chật vật
Những suy nghĩ những nguyện ước mộng mơ
Như những vần thơ không đầu không kết
Nhiều khi muốn đặt dấu chấm hết lửng lơ
Vì bao thờ ơ, bao lời chưa nói...
Em lang thang giữa biển trời trơ trọi
Ai đưa em ra khỏi mọi chênh vênh?
Cuộc đời lênh đênh, mình có bên nhau mãi
Khi ta chẳng thể nhẫn nại, chẳng thể vì nhau.
Dẫu biết rằng, cho mai sau, như xa vời quá.
Vậy mà ta cứ tự họa bức tranh hồng tươi
Bao mùa hoa rơi, em tìm người thấu hiểu
Mà sao khó quá, không ai đủ làm em liêu xiêu
Nhờ mặt trời soi chiếu, thổn thức nỗi lòng em...
Nhận xét
Đăng nhận xét