Trích dẫn..

Em yêu anh. Em tin anh. Em nghĩ anh thật lòng với em. Nhưng rồi tất cả chỉ là ngộ nhận. Em đã quá trẻ con và vội vàng khi tin tưởng anh. Những gì em đã nói đã làm là câu trả lời quá rõ ràng rồi mà. 
Em đã phải dũng cảm như thế nào để nói dừng lại, cố gắng quyết tâm để từ bỏ, còn anh, anh làm gì? Em không muốn lúc nào cũng phải suy nghĩ xem anh là người như thế nào, không muốn phải dằn vặt xem những việc em làm có làm anh bị tổn thương hay không. Đừng nói là em đừng suy nghĩ nữa. Làm sao có thể ngừng suy nghĩ được chứ, có cả tá câu hỏi về anh luôn bay bay trong đầu em. Thà rằng anh nói tất cả chỉ là trò chơi, tôi không yêu cô, chỉ là tôi đùa cợt với tình cảm của cô thôi, thì em sẽ dễ dàng vượt qua hơn nhiều. Em chỉ muốn biết tình cảm thật của anh là thế nào thôi, như vậy là sai sao?
Tại sao anh không thể rõ ràng? Chẳng lẽ anh không hiểu được cảm xúc của chính mình sao? Có thể tất cả những gì anh làm trong suốt thời gian qua là giả, nhưng xin anh, hãy nói thật một lần đi, để em không phải sợ và day dứt khi nghĩ về anh nữa. 
Mọi chuyện là em sai, vì em quá ngây thơ và ngu ngốc. 
Kết thúc rồi, tất cả chỉ là đã từng thôi.
Coi như đây là lần duy nhất và cuối cùng, anh có thể nói rõ ràng tình cảm thật lòng của anh cho em biết được không?


(Trích Nhật ký của Nhắng - Hoàng Xuân Anh)

Nhận xét

Đọc thêm về tớ

Chào hè 2025

Thư gửi cầu vồng